Đêm hôm đó, Diệp Lăng Thiên gọi điện thoại cho Lý Vũ Hân, trong lòng anh vẫn còn rất lo lắng cho Lý Vũ Hân.
“Em ăn cơm tối chưa?” Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Vừa mới ăn xong, bây giờ đang quay về khách sạn, còn anh? Ăn cơm tối chưa?”
“Ừ, ăn rồi, Diệp Sương nấu, không ngon bằng em nấu.” Diệp Lăng Thiên hiếm khi nói những lời ngọt ngào.
“Anh đang trêu em đúng không, Diệp Sương nấu ngon hơn em rất nhiều.” Lý Vũ Hân nói, nhưng trong lời nói vẫn lộ ra sự vui vẻ.
“Chuyện bên đó thế nào rồi?”
“Haiz” Nghe thấy Diệp Lăng Thiên hỏi, Lý Vũ Hân thở dài một tiếng, sau đó nói: “Em tìm người phụ trách chuyên mục của bọn họ, bọn họ xin lỗi chúng ta, nhưng cho dù em giải thích thế nào bọn họ cũng không muốn phát tiết mục kỳ này của chúng ta, nói cho cùng là bọn họ không muốn gánh vác nguy hiểm, mặc dù em đã giải thích rất nhiều lần, nhưng bọn họ vẫn kiên quyết không phát, nói gì gì mà bọn họ cũng không muốn gánh vác sự nguy hiểm chính trị, vân vân, cuối cùng họ còn trực tiếp rời đi, không muốn gặp em nữa, em đợi ở đó cả một buổi chiều cũng không tìm người được ta, cuối cùng tan làm em chỉ có thể trở về.”
“Bỏ đi, nếu như thực sự không được thì bỏ đi, em về đi. Bây giờ mặc dù tình hình của công ty không tốt, nhưng cũng đang từ từ hồi phục, tin là với tình hình hiện tại, chúng ta kiên trì mấy tháng tình hình sẽ có chuyển biến tốt hơn.” Diệp Lăng Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104501/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.