“Bây giờ anh đừng suy nghĩ nhiều nữa, cứ nghỉ ngơi vào ngày đi, chúng tôi sẽ cùng các bộ phận liên quan điều tra nguyên nhân sự việc, đến lúc đó sẽ biết là chuyện gì thôi. Nếu thật sự là nguyên nhân do cửa hàng các anh thì tôi không giúp anh được, anh phải chuẩn bị tâm lý chấp nhận sự xử lý của pháp luật. Nếu chứng minh được không phải do cửa hàng của anh thì anh yên tâm, tôi sẽ giúp anh giải quyết vấn đề này, sẽ không để anh bị liên luỵ đâu.” Lý Yến nói.
Diệp Lăng Thiên mỉm cười, gật đầu rồi nói: “Cô không hiểu, chuyện này cho dù có vấn đề ở khâu nào thì tổn thất lớn nhất vẫn là công ty chúng tôi, chưa biết chừng vì chuyện này mà công ty có thể phá sản.”
“Nghiêm trọng vậy ư?” Lý Yến hơi ngạc nhiên.
Diệp Lăng Thiên tiếp tục hút thuốc, không nói gì nữa.
Sau khi đến đồn công an, có người chất vất Diệp Lăng Thiên, anh trả lời đúng sự thật, kể cả quy trình và quy định liên quan của công ty, nhưng vì sao lại xảy ra vấn đề thì anh cũng không biết. Sau khi hỏi khoảng nửa tiến thì Diệp Lăng Thiên bị nhốt vào một căn phòng. Những người còn lại đưa về đều đã bị hỏi và họ lần lượt được thả ra, chỉ có hai người bị nhốt trong đồn công an là Diệp Lăng Thiên và trưởng quầy cửa hàng Mùa Xuân, chỉ là hai người không bị nhốt cùng nhau.
“Mang thuốc tới cho anh này, còn có nước nữa, lát nữa tôi sẽ mang bữa tối tới cho anh. Buổi tối tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104492/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.