Lý Vũ Hân nấu rất nhiều món, khoảng chừng mười mấy món, cô gần như nấu hết những món mình biết, sau khi đồ ăn được bưng lên bàn cô luôn rất thấp thỏm, sợ mình nấu không ngon, mà kết quả chứng minh tay nghề của cô thật sự rất tốt.
Buổi trưa Diệp Lăng Thiên có chuẩn bị hai chai rượu, là đàn ông đích thực, Lý Yến cũng uống rượu.
Mấy người đàn ông cộng thêm Lý Yến ngồi trên bàn uống.
“Cô Lý.” Lý Yến không biết bị làm sao, lại hỏi Lý Vũ Hân.
“Đội trưởng Lý cứ gọi tôi là Lý Vũ Hân hay Vũ Hân đi, cô là bạn của Lăng Thiên cũng là bạn của tôi, hơn nữa cô cũng từng cứu tôi, không cần phải khách sáo thế đâu.” Lý Vũ Hân cười nói.
“Lý Vũ Hân, cô và Diệp Lăng Thiên có quan hệ gì?” Lý Yến đột nhiên hỏi.
Thật ra vấn đề này rất mạo muội, làm gì có ai đi hỏi như thế, nhưng Lý Yến không phải người bình thường, cô ta là người trong lòng nghĩ gì miệng sẽ nói thế, cộng thêm vừa uống rượu.
Vấn đề này khiến Lý Vũ Hân hơi xấu hổ, cô nhìn Lý Yến, một lúc lâu sau đó mới nói: “Bạn bè, anh ấy là ông chủ của tôi, tôi làm việc cho anh ấy.”
“Tôi thấy chưa chắc? Không chỉ là quan hệ bạn bè thôi đúng không.” Lý Yến hỏi tiếp.
Có lẽ người khác cảm thấy Lý Yến đang nói đùa, nhưng Lý Vũ Hân lại có cảm giác Lý Yến có lòng thù địch với mình, thật ra cô cũng không hề có thiện cảm với Lý Yến, có lẽ đây là giác quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104482/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.