“Người tham gia quân ngũ thì có người nào mà không ngông cuồng chứ? Người nào không ngông cuồng mà có thể là một binh tốt được? Không quản lý được bọn họ đó chính là vấn đề của cậu, trước đó cậu cũng đã dẫn dắt binh trong quân đội rồi mà, dẫn dắt binh lính như thế nào chắc là không cần phải dạy đâu nhỉ. Như vậy đi, ngày hôm nay cậu họp biên đội với bọn họ, nói hết toàn bộ những quy tắc gì đó cho bọn họ nghe, bắt đầu buổi sáng ngày hôm sau sẽ huấn luyện. Chắc là vấn đề về phương diện năng lực của bọn họ không lớn, chủ yếu là huấn luyện bọn họ là một người bảo vệ thì phải chú ý cái gì, chiều ngày mai tôi lại đến, chiều ngày hôm nay tôi phải đi lấy tất cả các giấy đăng ký của công ty trở về.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói, sau đó rời đi rồi lại lái xe đến mấy cơ quan chính phủ lấy hết tất cả các giấy chứng nhận trở về.
Sáng ngày hôm sau Diệp Lăng Thiên trực tiếp lái xe đi đến tập đoàn Đại Đường, anh đã hẹn với Lục Oánh từ vài ngày trước rồi, hẹn chín giờ sáng ngày hôm nay sẽ đến phòng làm việc của Lục Oánh để gặp Lục Oánh, hiện tại trên cơ bản công ty bảo vệ đã được xây dựng, anh nhất định phải đi đến đó tự mình nói chuyện về công việc với Lục Oánh, nếu không thì có một vài chuyện cũng khó mà nói.
Đây là lần đầu tiên Diệp Lăng Thiên ra bên ngoài bàn chuyện làm ăn, nói đến trong lòng của Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104463/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.