Sáng ngày hôm sau sau khi ăn sáng xong Diệp Lăng Thiên trực tiếp gọi Lý Vũ Hân đi xuống lầu cùng với mình.
“Rốt cuộc là đi đâu vậy hả, ngày hôm nay công ty còn có việc nữa kìa, đã chọn được một vài địa điểm cho cửa hàng mới, tôi phải tự mình đi đến đó nhìn một chút, nếu như vừa ý thì ký hợp đồng.” Lý Vũ Hân vừa đi theo Diệp Lăng Thiên vừa nói.
“Cứ đi theo tôi đi, không bao lâu đâu.” Diệp Lăng Thiên nói.
“Anh là có chuyện gì vậy hả? Lúc nào cũng tỏ vẻ thần thần bí bí như vậy hết, rốt cuộc là đi đâu đây?” Sau khi Lý Vũ Hân lên xe của Diệp Lăng Thiên thì lại hỏi.
Diệp Lăng Thiên không nói lời nào, trực tiếp lái xe chở Lý Vũ Hân đến thành ô tô.
“Anh đến đây làm gì vậy, anh mua xe hả?” Lý Vũ Hân thắc mắc hỏi.
“Công ty mua xe.” Diệp Lăng Thiên trả lời mấy chữ, sau đó lại hỏi Lý Vũ Hân: “Em thích xe gì, quá đắt thì không được đâu, dưới ba tỷ thì được, số tiền trong tài khoản của công ty cũng không còn nhiều.”
“Không phải, rốt cuộc là anh có ý gì vậy hả? Đã là công ty mua xe thì anh hỏi tôi mua xe gì để làm cái gì, hơn nữa là công ty nào mua xe, công ty bảo vệ hay là công ty thực phẩm vậy?” Lý Vũ Hân hoàn toàn không hiểu rõ ý của Diệp Lăng Thiên.
“Công ty thực phẩm.” Diệp Lăng Thiên nói, sau đó lại nói tiếp: “Tốt xấu gì em cũng là phó tổng giám đốc của công ty thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104460/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.