“Đúng vậy, bà cũng đừng có quên nha, tôi vừa mới hoàn thành khóa đầu bếp.” Diệp Lăng Thiên cười nói, kết quả là hai người Diệp Lăng Thiên và Lục Oánh đều bận rộn ở trong phòng bếp, vừa nói vừa làm.
“Nếu như anh không nói thì tôi lại quên bén thiệt đó, đúng rồi, tình hình cửa hàng năm ngoái thế nào rồi, tôi không có thời gian để hỏi một chút.” Lục Oánh cười nói.
“Cũng tạm được. Cuối năm trước tôi mở thêm một cửa hàng nữa, quy mô không lớn bằng cửa hàng Xuân Thiên, vị trí cũng không đẹp bằng cửa hàng Xuân Thiên, cho nên cũng chỉ đầu tư có sáu tỷ vào đó. Doanh thu cũng không tồi, có tháng hơn ba tỷ, sau đó năm ngoái tôi cũng đã gây dựng công ty, hiện tại công ty của chúng tôi chỉ có bốn người làm việc thôi, nhân sự không đủ, cho nên bận rộn dữ lắm. Sau cuối năm nay sẽ mở rộng quy mô công ty lên khoảng tám đến mười người, nếu như có một vài ý tưởng trở thành hiện thực, có thể là nhân viên cần phải được bổ sung thêm nữa. À đúng rồi, điều khoản sổ sách năm ngoái của công ty tôi đã kiểm tra rồi, chi phí năm ngoái của công ty đã được thu hồi đầy đủ và không bao gồm tất cả các khoản đầu tư và chi tiêu, số tiền lãi ở trong sổ sách là ba phẩy chín tỷ, tôi đã bỏ khoản tiền đó cẩn thận vào trong túi, lát nữa tôi sẽ lấy lo cho bà xem.” Diệp Lăng Thiên nói đến đây liền thuận tiện nói thêm.
“Đã thu hồi được số tiền đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104416/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.