Diệp Lăng Thiên đến nhà của Lý Yến, gõ cửa, người mở cửa là Lý Yến.
“Chú Lý ngủ chưa?” Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Đang đợi anh, vào đi.” Lý Yến vừa ngáp vừa mở cửa, sau đó lấy dép lê cho Diệp Lăng Thiên để anh thay.
Diệp Lăng Thiên đi vào thì nhìn thấy Lý Đông Sinh đang mặc đồ ngủ ở đó đọc báo, nhìn thấy Diệp Lăng Thiên đi vào thì cười nói: “Lăng Thiên đến rồi, ngồi.”
“Xin lỗi, chú Lý, muộn như thế còn đến làm phiền chú.” Diệp Lăng Thiên có hơi ái ngại nói.
“Chú cũng còn chưa ngủ, ngồi đi, có chuyện gì? Muộn như vậy còn đến tìm chú.” Lý Đông Sinh cười nói, sau đó kêu Lý Yến rót hai ly trà.
“Kinh doanh gặp chút vấn đề, khả năng phải cần sự giúp đỡ của chú Lý.” Diệp Lăng Thiên nói rồi, sau đó nói đầu đuôi sự việc và những chuyện trải qua nói ra hết, cuối cùng nói: “Chuyện này bắt nguồn từ một thiếu gia nhà giàu có khúc mắc với cháu, chuyện này đã được xác nhận, anh ta cũng thừa nhận là anh ta đang tạo sóng gió cho cháu. Nhưng, chuyện này không quan trọng, xử phạt của Chi cục An đoàn vệ sinh thực phẩm với cháu cháu cũng chấp nhận, bây giờ quán của chúng cháu cũng đã cho tất cả nhân viên đi làm kiểm tra sức khỏe, chúng cháu cũng để thay đổi một lượt rồi, tiền phạt mà Chi cục An đoàn vệ sinh thực phẩm dành cho chúng cháu chúng cháu cũng đã giao rồi, chỉ là tại sao câu trả lời cho chúng cháu lại là nửa tháng sau mới suy nghĩ kiểm tra lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104406/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.