“Thật sự không sao, tôi… tôi… mỗi tháng tới… ngày đó đều sẽ đau, vài hôm sau sẽ hết thôi.” Hứa Hiểu Tinh không có cách nào, đành đỏ mặt nói.
Diệp Lăng Thiên ngẩn ra, sau đó phản ứng lại hỏi: “Cô bị đau bụng kinh hả?”
Hứa Hiểu Tinh nói quanh co lòng vòng xấu hổ không dám nói thẳng ra, nhưng Diệp Lăng Thiên lại nói thẳng thừng ra như thế, làm Hứa Hiểu Tinh xấu hổ đến không chỗ dung thân, cúi đầu gật gật.
“Không đúng, tôi thấy tình trạng của cô không đúng lắm. Đau bụng kinh là hiện tượng sinh lý, không thể đau đến như thế này được, cô đau đến toát mồ hôi lạnh, lúc trước khi cô đến tháng cũng đau như thế này sao?” Diệp Lăng Thiên lắc đầu hỏi.
“Lúc trước đỡ hơn một chút, không đau đến thế này, không biết bị làm sao, khoảng năm giờ sáng nay đã cảm thấy đau cực kỳ, tôi cũng xin nghỉ một buổi sáng. Chờ uống thuốc giảm đau xong chắc sẽ không đau đến vậy nữa.” Hứa Hiểu Tinh nói
“Tôi thấy tình trạng của cô vẫn không ổn lắm, dù sao thì cũng nên đến bệnh viện khám thử, cô xem cô đau đến cỡ nào kìa, cho dù không trị bệnh thì đến bệnh viện giảm đau cũng được. Tôi chở cô đến bệnh viện.” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ rồi nói với Hứa Hiểu Tinh.
“Thật sự không cần, đau bụng kinh cũng không trị dứt được, chỉ có thể để bản thân tự điều dưỡng, đi bệnh viện cũng không có tác dụng gì.” Hứa Hiểu Tinh vội vàng từ chối.
“Lỡ có chuyện gì thì làm sao đây? Bây giờ cô thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104392/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.