Diệp Lăng Thiên mỉm cười, sau đó hỏi Lý Yến: “Vậy bản thân cô muốn tìm người bạn trai thế nào?”
“Tôi không biết, tôi chưa từng nghiên cứu qua đề tài này. Mỗi ngày, trong đầu tôi đều nghĩ phải làm sao bắt người. Nhưng tôi nghĩ, ít nhất phải là một người mạnh hơn tôi, có thể trấn áp tôi đi? Nếu tôi cũng cảm thấy anh ta là kẻ bất lực, không có chút khí phách nam nhi, vậy tôi còn lấy anh ta làm gì? Lại nói, giống như chị họ tôi từng nói với tôi. Tôi muốn tìm đàn ông, thì phải tìm một người đánh giỏi hơn tôi. Bằng không, sau này chồng tôi sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày bị tôi đánh chết.” Lý Yến dường như không để ý tới đề tài này, nói giống như đang kể một chuyện nực cười vậy.
Khi chiếc xe sắp chạy đến quảng trường Xuân Thiên, điện thoại của Lý Yến đổ chuông. Lý Yến nghe máy, nói: “Cái gì? Được, được, nhanh triệu tập tất cả mọi người, cảnh sát vũ trang, đặc công và các nhân viên đang trực, bảo những người chịu trách nhiệm lập tức đến tổ chuyên án tập hợp, tôi sẽ lập tức thông báo với Cục trưởng Vương.”
Lý Yến nói xong thì cúp máy, sau đó quay qua nói với Diệp Lăng Thiên: “Anh đoán rất chính xác. Đối phương thật sự là một quân nhân xuất ngũ, chẳng qua đã xuất ngũ năm năm. Anh ta tên là Lưu Kiến Quân, nhà ở tầng một của chung cư Hồ Thiên Nga, chính là chỗ mà anh đã nói đấy. Tất cả phán đoán của anh đều đúng hết.”
“Các người tính trực tiếp qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104364/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.