Kết quả thật sự đúng như những gì Diệp Lăng Thiên dự tính, việc buôn bán của cửa hàng vẫn luôn tấp nập đến tận mười hai giờ mới vắng vẻ.
Người đi chơi đều là thanh niên, đám người trẻ tuổi đi dạo phố, chơi trò chơi xong, sau đó đi ăn đồ nướng uống bia là chuyện rất tự nhiên, điểm này lúc trước khi dự định mở nhà hàng ở chỗ này Diệp Lăng Thiên đã nghĩ đến rồi, anh còn tự mình điều tra một cách vô cùng chuyên nghiệp, rất nhiều người trẻ tuổi đều tỏ vẻ nếu như có một quán đồ nướng ở chỗ này, bọn họ sẽ vui lòng ghé vào ăn thử.
Sau mười hai giờ, khách hàng đã vãn rồi, nhưng thi thoảng vẫn có khách bước vào, mãi cho đến một giờ, trong quán mới hoàn toàn không còn khách hàng nào. Đêm nay, tất cả mọi người đều bận rộn chân không chạm đất, hoàn toàn khác so với mấy tiếng ban nãy, đêm nay từ tám chín giờ trở đi đến lúc bước vào giờ cao điểm, trong quán lúc nào cũng có trên mười bàn khách, từ phòng bếp đến nhân viên phục vụ trong cửa hàng, đều bận luôn chân luôn tay, căn bản không có thời gian nghỉ ngơi. Có điều cũng may là lần này Diệp Lăng Thiên đã rút kinh nghiệm từ lần trước, cho dù là đầu bếp hay nhân viên phục vụ, anh đều sắp xếp đủ quân số, mặt khác còn sắp xếp nhân viên chuyên môn quét dọn, vì vậy, căn bản đêm nay nhà hàng không lúc nào rơi vào tình trạng có khâu nào đó bận không kham nổi, cả ngày hôm nay, việc luân chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104348/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.