Nghe xong lời của Diệp Lăng Thiên, Lý Vũ Hân lại sững sờ, cô từng nghĩ anh sẽ có ngàn vạn lý do, ví như yêu hay không yêu gì đó, nhưng mà, cô lại không nghĩ tới câu trả lời của anh đơn giản như vậy, đơn giản tới mức cô căn bản không biết nên đáp lại thế nào, cô cũng không nghĩ tới anh sẽ cố chấp muốn lấy mình như thế, lúc Diệp Lăng Thiên lại lần nữa nói ra câu muốn lấy mình, trong lòng Lý Vũ Hân thoáng chốc lại có sự vui vẻ và hưng phấn, nhưng loại vui vẻ này lập tức bị lý trí đánh bay.
“Anh dựa vào cái gì lấy tôi? Anh lại dựa vào cái gì muốn tôi gả cho anh? Anh nói lấy tôi thì lấy tôi sao? Anh nói lấy tôi thì tôi phải gả cho anh sao? Anh nhìn hai chúng ta xem, anh cảm thấy tôi sẽ gả cho anh sao? Ba tôi là chủ tịch tập đoàn Tam Nguyên, gia sản tới cả chục ngàn tỷ, anh có bao nhiêu tài sản? Ba trăm triệu? Sáu trăm triệu? Tính cả cửa hàng và cả căn nhà còn đang trả góp của anh cũng không tới ba tỷ đi. Tôi tốt nghiệp đại học, du học nước ngoài về, còn anh thì sao? Cấp hai còn chưa tốt nghiệp, Anh nói cho tôi xem, anh dựa vào cái gì lấy tôi? Anh lấy đâu ra tự tin muốn lấy tôi?”
“Cả đống người theo đuổi tôi, có con em quan lớn, người kế thừa tập đoàn tài phiệt, tệ nhất cũng đều là cao phú soái, lãnh đạo cấp cao trẻ tuổi của tập đoàn, tôi dựa vào cái gì mù mắt không chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104313/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.