Diệp Lăng Thiên mỉm cười, không nói nhiều, hỏi: “Đi đâu?”
“Bên đó, nhìn thấy khu nhà bên đó không? Đi về phía đó.” Hứa Hiểu Ting chỉ về khu nhà ở phía xa.
“Đến đó làm gì?” Diệp Lăng Thiên hỏi, nhưng vẫn lái xe đến đó.
“Đến đó anh sẽ biết.” Hứa Hiểu Tinh nói.
Hứa Hiểu Tinh cũng không nói nhiều, trực tiếp lái xe đến đó, tiểu khu đó cách trường học của các cô không xa, một tiểu khu khá lớn, điều kiện cũng khá tốt, trong tiểu khu đã có không biết người ở đó. Hứa Hiểu Tinh trực tiếp kêu Diệp Lăng Thiên dừng xe ở cửa phòng giao dịch.
“Đến đây làm gì? Mua nhà sao? Nhà ở đây tôi đã xem qua rồi, cảm thấy có hơi đắt. 66 triệu trở nên, chắc phải khoảng 72 triệu.” Diệp Lăng Thiên đại khái hiểu ý của Hứa Hiểu Tinh.
“Anh đi theo tôi là được, đến lúc đó anh sẽ biết.” Hứa Hiểu Tinh cười hì hì, sau đó trực tiếp đi vào phòng giao dịch.
Nhân viên sale trong phòng giao dịch vừa nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh và Diệp Lăng Thiên đến, lập tức nhiệt tình tới chào hỏi: “Hai vị, xin hỏi muốn xem loại nhà như thế nào? Chỗ chúng tôi có loại hai phòng, ba phòng, bốn phòng và phức tạp cũng có.”
“Chào cô, tôi là người bên trường học, đây là thư giới thiệu và chứng minh của nhà trường, hãy dẫn tôi xem thử hai căn này.” Hứa Hiểu Tinh trực tiếp lấy từ trong túi ra thẻ chứng minh cho nhân viên.
Nhân viên sale vừa nhìn, mặt mày thất vọng, sau đó nói: “Cô là người bên trường học à, vậy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104289/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.