“Anh ta đi theo đằng sau.” Diệp Lăng Thiên không biết nên tiếp lời Hứa Hiểu Tinh thế nào, chỉ vào gương chiếu hậu nhìn thấy chiếc xe Land Rover nói.
“Kệ anh ta, muốn đi theo thì đi theo, thật là phiền chết đi được. Lý Vũ Hân này thật không phải thứ gì tốt, vậy mà bán đứng tôi, xem tôi trở về thu thập cô ấy như thế nào.” Hứa Hiểu Tinh nghĩ tới Văn Vũ ở đằng sau thì lại ôm một bụng hỏa khí với Lý Vũ Hân.
“Anh ta đang theo đuổi cô sao?” Diệp Lăng Thiên từ từ hỏi.
“Trong ngữ cảnh này làm phiền anh đừng có thêm từ ngữ này có được không? Sẽ có nghĩa khác, làm tôi còn tưởng anh ta đang theo đuổi mẹ tôi đó.”
Hứa Hiểu Tinh nói đùa, lại nói tiếp: “Tôi sao biết anh ta có phải đang theo đuổi tôi hay không, tôi chỉ biết khi đi học tên đó đối với tôi không có lòng tốt, nói thì ra cũng tính là khá si tình, đã nhiều năm như vậy, còn đối với tôi nhớ nhung không quên, điều này đủ nói rõ sức quyến rũ của tôi vô cùng lớn. Ai đó có phải nên lén vui mừng không.” Hứa Hiểu Tinh nói xong thì mỉm cười hì hì nhìn Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên cũng mỉm cười, nói: “Cảm thấy anh ta cũng khá được.”
“Đương nhiên không tồi rồi, tên Văn Vũ này, năm đó khi đi học chính là học sinh giỏi của lớp chúng tôi, nhà lại có tiền, ba anh ta là chủ tịch của tập đoàn Vũ Sâm, vài nghìn tỷ chắc chắn có. Anh ta sang nước C du học, học thạc sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104285/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.