Khoảng một giờ, ở bên ngoài có một chiếc xe tải nhỏ chạy đến, là người của công ty máy tính đến đây. Diệp Lăng Thiên ra nói với bọn họ vài câu, sau đó liền chạy vào trong phòng bếp tiếp tục làm việc. Công ty máy tính vừa nhìn liền thấy không thiếu hệ thống quản lý món ăn, đi dạo một vòng trong cửa hàng rồi hai người liền bắt đầu làm việc, Diệp Lăng Thiên bận đến hai giờ, sau đó mới ăn cơm trưa cùng với nhân viên phục vụ.
Thẳng cho đến lúc ăn cơm trưa, Diệp Lăng Thiên mới tìm được thời gian nói chuyện với Chu Ngọc Lâm, trực tiếp hỏi Chu Ngọc Lâm: “Ngọc Lâm, sáng nay cậu nói với tôi chuyện của chiến hữu cậu là gì vậy? Người ta đồng ý đến đây hả?”
“Đã đồng ý rồi, em đã liên lạc với mấy người chiếm hữu, có ba người đồng ý đến đây. Một người thì đang làm bảo vệ ở đây, hai người còn lại thì ở nơi khác, đều là chiến hữu của lớp bọn em. Em là lớp trưởng của bọn họ, cho nên bọn họ đều rất tin tưởng lời nói của em, hơn nữa ba người bọn họ đều là dân nông thôn, điều kiện gia đình cũng không tốt, em đồng ý để bọn họ đến đây. Anh xem xem có được không?” Chu Ngọc Lâm có chút khẩn trương mà nhìn Diệp Lăng Thiên.
“Đương nhiên là được rồi, cứ để bọn họ đến đây đi, cửa hàng của chúng ta tên là BBQ Anh Lính, bọn họ đồng ý đến đây là tốt rồi. Đại khái là lúc nào thì tới?” Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Người ở Đông Hải thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104258/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.