“Ăn ở đây, lát nữa còn có năm sáu người tới, anh mau nướng đi, bọn họ tới ngay thôi. Trước gọi nhiều chừng này, lát nữa mà không đủ thì gọi tiếp.” Anh chàng giàu có nói rất sảng khoái.
“Được, anh qua bên kia ngồi đợi một lát, tôi làm xong ngay đây.” Diệp Lăng Thiên nói, sau đó gọi Diệp Sương: “Đi bày chén đũa ra đi.”
“Đúng rồi, ông chủ à, chỗ anh có món ngon nào không? Tôi thường xuyên đi ăn ở con phố này, ăn tới ăn lui tiệm nào cũng những món này, chẳng có gì đặc sắc, tôi ăn ngán luôn rồi, thế nên hôm nay mới đến tiệm chưa từng ghé ăn của anh đó. Anh có món nào đặc sắc không?” Anh chàng giàu có hỏi Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên sửng sốt, không biết anh chàng giàu có muốn ăn gì, nhưng sau đó lại nhớ hôm nay mình mua một đùi dê, bèn nói với anh chàng giàu có: “Chỗ tôi có đùi dê nướng, anh có gọi không?”
“Đùi dê nướng? Món này đúng là mới lạ đấy, đúng là chưa từng ăn thật. Được, cho tôi một đùi dê nướng, đúng rồi, tôi lấy thêm một két bia nữa, cần cả đá nhé.” Anh chàng giàu có hài lòng nói, sau đó ngồi xuống bàn bên cạnh hút thuốc rồi lấy điện thoại gọi anh em của mình tới, bảo tới địa chỉ quầy hàng của Diệp Lăng Thiên.
“Anh, người ta gọi bia thì làm sao đây? Em đi tìm rồi, có thấy anh chuẩn bị bia đâu?” Diệp Sương vội vàng hỏi.
Diệp Lăng Thiên cũng không biết làm sao, đúng là anh quên mất bia thật. Suy nghĩ rồi lấy ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104218/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.