Diệp Lăng Thiên phải mất hơn một tiếng đồng hồ để đặt mọi thứ vào đúng vị trí, kể cả biển hiệu và kệ nướng, anh cũng không làm biển hiệu đặc sắc cho lắm, cũng chỉ có năm chữ, “Thịt dê nướng đặc biệt”. Lúc này đã hơn năm giờ chiều, ở trên đường từ từ có nhiều người, phần lớn đều là những quán đồ nướng bắt đầu làm ăn. Diệp Lăng Thiên nhìn thử, rồi cũng nhóm than lên, dọn xong hết từng nguyên liệu mà mình đã chuẩn bị sẵn sàng, cũng không nhiều lắm.
Đến hơn sáu giờ, sắc trời đã bắt đầu chậm rãi tối đi, sau đó là tiếng nói chuyện ồn ào cùng với dòng người qua lại, ở phía trước của từng cái sạp hàng cũng đã bắt đầu náo nhiệt, cả đám người đều bận bịu không nghỉ. Duy nhất chỉ có chỗ Diệp Lăng Thiên rất yên tĩnh, chỉ có một mình anh ngồi ở trên ghế hút thuốc, ngay cả người đến hỏi thăm cũng không có.
Diệp Lăng Thiên cẩn thận suy nghĩ, chủ yếu là có hai nguyên nhân, thứ nhất là bởi vì vị trí ở nơi đây vắng vẻ một chút, người đi qua nơi này không chú ý đến thì căn bản cũng không biết quầy Diệp Lăng Thiên bày một quầy hàng ở đây. Tiếp theo thì sao, hôm nay Diệp Lăng Thiên vừa mới đến đây, người đến đây ăn đa số đều không phải là lần đầu tiên tới, đây đều đã có quầy hàng quen thuộc hết rồi, mọi người đến ăn trên cơ bản đều là đi về phía quầy hàng mà mình quen thuộc, cho nên ở chỗ của Diệp Lăng Thiên rất vắng vẻ.
Đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104216/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.