“Đã tìm thấy chưa?” Diệp Lăng Thiên bước đến hỏi.
“Anh xem đi, đây là con đường hành động của bọn bắt cóc, hắn bước ra từ con đường này, rồi đi đến đây, bắt taxi ở vị trí này, giữa đường còn cố tình đánh một vòng, sau đó xuống xe ở đây, băng qua con hẻm này, rồi lại bắt chiếc taxi khác đi đến quảng trường nhân dân. Nơi này chính là đầu đường Bắc Ngoại Hoàn, anh đoán đúng rồi, bọn bắt cóc nấp gần Bắc Ngoại Hoàn. Nhưng mà, số lượng camera ở Bắc Ngoại Hoàn không nhiều. Hai camera cách nhau mười cây, bây giờ chúng tôi có thể đoán rằng bọn bắt cóc ở khu vực này.” Lý Yến cầm bút lên khoanh một vòng tròn trên bản đồ.
Diệp Lăng Thiên nhíu mày, anh cẩn thận nhìn cho kỹ, rồi mới nói: “Không lớn như vậy đâu, có thể đoán ra rằng bọn bắt cóc chỉ nấp ở gần thôn thôi, hơn nữa còn ở giữa hai con đường này.” Diệp Lăng Thiên cầm cây bút trong tay Lý Yến, khoanh một vòng tròn nhỏ ở chính giữa.
“Tại sao?” Lý Yến hỏi lại anh.
“Đơn giản lắm, bây giờ chúng ta đã biết bọn bắt cóc đi ra từ con đường này, vậy thì tại sao không đi vào từ phía trái, không vào từ phía bên phải? Chúng ta phải nói về tiền đề trước, tiền đề là chắc chắn bọn bắt cóc không ngờ đến chúng ta sẽ phát hiện ra bọn chúng, bởi thế chúng không hề phòng bị, bởi thế, hắn sẽ lựa chọn đường đi theo phản ứng tự nhiên, tại sao hắn không đi bằng con đường phía bên trái, cũng không đi bằng con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104187/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.