Diệp Lăng Thiên cuối cùng dừng xe bên ngoài một cửa hàng quân dụng, sau đó mở cửa xe bước xuống, Lý Yến vội vàng đi theo, chỉ thấy Diệp Lăng Thiên ở trong cửa hàng quân dụng lấy một chiếc ống nhòm quân dụng đưa lên mắt nhìn thử, sau đó đi tính tiền, sau đó lên xe.
Lý Yến rất hiếu kỳ Diệp Lăng Thiên muốn làm gì, nhưng vẫn theo Diệp Lăng Thiên lên xe.
Diệp Lăng Thiên tiếp tục lái xe, sau đó trực tiếp lái xe vào trong một con ngõ nhỏ gần quảng trường Nhân Dân, sau đó đi ra ngoài.
Diệp Lăng Thiên đến trong tâm của quảng trường Nhân Dân, đứng ở bốn góc nhìn. Quảng trường Nhân Dân là một quảng trường giải trí của nội thành thành phố A, không phải là nơi đẹp nhất to nhất, mà là nơi cũ nhất và lượng người qua lại đông nhất, bởi vì chỗ này là trung tâm chính của thành phố A, cũng là khu thương mại phồn hoa. Bốn phía của quảng trường Nhân Dân đều là đường quốc lộ, đường quốc lộ bao quanh quảng trường Nhân Dân ở giữa. Mà cách đường quốc lộ, đối điện toàn bộ đều là cao ốc nhà cao tầng. Đứng ở nơi này, trên quảng trường đều là người, con phố xung quanh cũng đầy xe.
Diệp Lăng Thiên đứng ở giữa quảng trường Nhân Dân không ngừng nhìn xung quanh, sau đó ngẩng đầu nhìn kiến trúc xung quanh, nhìn cực kỳ chuyên tâm.
“Anh đang nhìn cái gì vậy? Lẽ nào anh đứng ở đây tìm bọn bắt cóc?” Lý Yến nhíu mày nhìn Diệp Lăng Thiên đang không ngừng nhìn xung quanh.
“Cô tốt nhất đừng đi theo tôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104185/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.