Lý Vũ Hân nhìn người phụ nữ kia một chút, mặc dù cảm thấy có chút sợ hãi, nhưng vẫn lấy can đảm ngồi xuống ghế đối diện người phụ nữ, bình tĩnh hỏi cô ta: “Tôi biết mấy người thuộc bộ phận có chút quyền lực, nhưng cho dù là như vậy, mấy người cũng không có quyền bắt tôi một cách vô cớ, bây giờ mấy người cần cho tôi một lời giải thích, hiện tại đã là xã hội pháp quyền!”
“Cô Lý nói rất đúng, bâu giờ đã là xã hội pháp quyền, tất cả chúng ta đều phải tuân theo luật pháp, vậy nên hôm nay tôi đưa cô Lý qua đây chính là vì điều tra một vụ án gian lận tài chính xuyên quốc gia vô cùng lớn, vụ án này liên quan đến an ninh và chính trị quốc gia, vậy nên không phù hợp với pháp luật thông thường, về phần phù hợp với pháp luật gì thì đến lúc đó cô Lý sẽ biết. Vẫn là câu nói kia, mọi việc chúng tôi làm cuối cùng đều sẽ đưa ra bằng chứng xác thực, mà muốn đưa ra chứng cứ thật ra rất đơn giản, đúng không, cô Lý?”
Người phụ nữ nhìn Lý Vũ Hân cười cười, sau đó nhìn chằm chằm vào Lý Vũ Hân nói: “Cô Lý thật sự mau quên, nhanh như vậy đã không nhớ tôi rồi sao?”
Nghe thấy người phụ nữ kia nói như vậy, Lý Vũ Hân cẩn thận quan sát cô ta, nhưng một chút ấn tượng cũng không có.
“Không nhớ được chút gì sao? Tôi nhớ đêm hôm đó tôi cũng không cố thay đổi giọng nói của mình nha? Chẳng lẽ năng lực nhận diện âm thanh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104167/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.