Chỉ đợi tầm nửa tiếng đồng hồ là cánh cửa đã mở ra, Lý Vũ Hân và luật sư Vương đi ra ngoài cùng hai người đàn ông trung niên ấy.
Lúc Lý Vũ Hân và luật sư Vương nhìn thấy Diệp Lăng Thiên đứng bên ngoài cửa phòng, bọn họ đều sững sờ, có điều Lý Vũ Hân không hề chào hỏi Diệp Lăng Thiên mà tiếp tục vừa đi xuống cầu thang vừa cười nói với hai người đàn ông trung niên, Diệp Lăng Thiên cũng theo sau bọn họ. . Đam Mỹ Hay
Vừa đến cửa nhà hàng, Lý Vũ Hân bèn bắt tay với hai người đàn ông ấy rồi lịch sự nói vài lời xã giao.
Sau khi hai người đàn ông ấy đi lên xe, Lý Vũ Hân mới quay đầu lại nói với Diệp Lăng Thiên: “Sao anh lại đến đây?” Diệp Lăng Thiên không hề trả lời câu hỏi của cô.
“Cậu chính là Diêp Lăng Thiên chứ gì.” Luật sư Vương lạnh lùng đi lại gần Diệp Lăng Thiên rồi cất tiếng hỏi anh,
“Ừm, phải.” Diệp Lăng Thiên hờ hững đáp. Anh và luật sư Vương có quen biết với nhau, mặc dù trước giờ chưa chừng chào hỏi nhau lần nào. Mặc dù luật sư Vương có phòng làm việc ở bên ngoài nhưng ông ta cũng là trường phòng pháp vụ ở tập đoàn Tam Nguyên, luật sư cố vấn cao nhất, cũng là một trong những cổ đông trong tập đoàn. Bởi thế mỗi lần họp đều nhìn thấy mặt ông ta, hơn nữa, lúc anh theo Lỹ Vũ Hân đến phòng làm việc của Lý Tiên Nguyên cũng nhìn thấy ông ta rất nhiều lần, bởi thế, thực chất hai người rất quen mặt nhau. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104164/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.