“Diệp Lăng Thiên?” Lý Vũ Hân không khỏi lặp lại lần nữa: “Cô, cô đang nói gì vậy? Tôi không hiểu!” Lý Vũ Hân quả thực không hiểu người phụ nữ này đang nói gì.
“Nghe không hiểu? Nghe không hiểu cũng không sao, tôi hỏi cô, Độc Lang có phải đang ở dưới lầu không?” Người phụ nữ cười cười hỏi.
“Độc Lang?” Lý Vũ Hân ngờ vực lần nữa. “A, đúng rồi, tôi quên mất, đây chỉ là biệt danh của anh ta, lúc đầu tên anh ta là Diệp Lăng Thiên, đúng không, Diệp Lăng Thiên có phải đang ở dưới lầu không?” Người phụ nữ hỏi lại.
“Diệp Lăng Thiên?” Lý Vũ Hân không khỏi lớn tiếng lặp lại lần nữa.
“Đừng kêu lớn như vậy, cũng không cần phải kích động như vậy, cô lớn tiếng thế này sẽ dẫn anh ta tới, cô chỉ cần trả lời vấn đề của tôi là được rồi, được chứ?” Giọng nói của người phụ nữ mặc dù rất dịu dàng, nhưng con dao vẫn luôn hoạt động trên mặt Lý Vũ Hân, dọa cho Lý Vũ Hân lần nữa run rẩy, sau đó vội vàng nói: “Đúng, đúng, anh ta đang ở dưới lầu!”
“Vậy tôi hỏi cô, cô dùng cách nào để giữ anh ta ở bên cạnh cô? Sắc đẹp hay là tiền tài? Những thứ này tôi đều không tin!” Người phụ nữ tự hỏi tự trả lời.
“Tôi không hiểu ý của cô, cô có thể hỏi cụ thể một chút không? Hơn nữa, cô biết anh ta sao?” Lý Vũ Hân cẩn thận từng li từng tí hỏi, đối với người phụ nữ trước mặt này, đột nhiên cô có chút tò mò.
“Quen biết? Đúng, chúng tôi có quen biết, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104158/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.