“Dựa theo thu nhập hiện tại của anh thì anh có thể mua trả góp một căn nhà nhỏ cũng được mà, căn nhà kia của anh thật sự phải đổi rồi.” Hứa Hiểu Tinh khuyên lơn.
Diệp Lăng Thiên cười cười nói: “Thật ra thì nhà ở đối với tôi mà nói cũng không quá quan trọng, bây giờ tôi chỉ muốn chăm sóc tốt cho Diệp Sương để nó khỏi hẳn sau đó nuôi nó ăn học, tốt nghiệp đại học xong nếu như nó muốn học lên nghiên cứu sinh vậy thì tiếp tục học nghiên cứu sinh sau đó tìm công việc rồi chuẩn bị đồ cưới cho nó. Nhà cửa thật sự không có gì quan trọng cả, sau này nó kết hôn chắc chắn cũng sẽ có căn nhà của riêng mình nên bây giờ nếu tôi mua thì cũng là lãng phí.”
“Sao lại lãng phí được, đúng rồi, có lẽ Diệp Sương cũng không cần nhà ở nhưng còn anh thì sao? Anh cũng không cần một căn nhà để ở à? Sau này anh không cần lấy vợ sinh con à?” Hứa Hiểu Tinh tức giận nói, cô ta thật sự không thích nhìn Diệp Lăng Thiên toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho người khác như vậy.
“Lấy vợ?” Nghe thấy Hứa Hiểu Tinh hỏi như vậy Diệp Lăng Thiên liền ngẩn người, cái từ này đối với anh mà nói thật sự là quá xa lạ, rất lâu sau anh mới cười cười nói với Hứa Hiểu Tinh: “Chợ bán thức ăn ở ngay ở phía trước rồi, cô chú ý một chút trên mặt đất đều là nước bẩn hết đấy.”
Hứa Hiểu Tinh hơi tức giận vì Diệp Lăng Thiên không trả lời câu hỏi của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104155/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.