“Ừm, được.” Diệp Lăng Thiên nhận lấy tài liệu xem sơ qua, bình tĩnh nói.
Sau khi ngồi lên xe, Lý Vũ Hân hỏi anh: “Em gái anh sao rồi? Đỡ hơn chút nào chưa?”
“Ừm, đỡ hơn nhiều rồi, bây giờ đã được chuyển ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt, bác sĩ nói nằm viện trị liệu quan sát thêm nửa tháng, nếu tình trạng ổn định là có thể xuất viện.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.
“Thật sao? Vậy thì tốt quá, xin lỗi, khoảng thời gian gần đây quá bận, tôi cũng không có thời gian đến thăm Diệp Sương.” Lý Vũ Hân áy náy nói.
“Không cần phiền phức, em ấy rất khoẻ.” Anh khách sáo nói, sau đó ngồi lên xe.
Đúng thật như lời Lý Vũ Hân, những ngày tiếp theo Diệp Lăng Thiên rất bận, hôm nay cũng cực kỳ bận rộn, có một đống chuyện với công ty Ale bên kia cần anh xử lý, trước khi công ty mới chưa tổ chức và thành lập xong anh sẽ luôn bận như thế. Nhưng đợi đến khi quy trình tổ chức và thành lập của công ty mới xác định xong, anh cũng sẽ không còn chuyện gì nữa.
Khoảng chừng một tuần, sáng sớm hôm nay, Diệp Lăng Thiên mới rèn luyện sức khoẻ xong trở về thì thấy Lý Vũ Hân đi từ trên lầu xuống, gọi anh: “Diệp Lăng Thiên, tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Diệp Lăng Thiên nhìn cô hỏi: “Chuyện gì?”
“Mấy ngày nữa tôi muốn đến nước B một chuyến.” Lý Vũ Hân nhìn Diệp Lăng Thiên nói.
Diệp Lăng Thiên ngơ ngác, sau đó hỏi: “Việc công hay việc tư?”
“Việc tư.” Lý Vũ Hân đỏ mặt đáp, vì rất rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104144/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.