“Anh dám không đồng ý sao? Anh nói xem có đúng không, Diệp Lăng Thiên.” Hứa Hiểu Tinh chuyển thành gương mặt cười híp mắt nói với Diệp Lăng Thiên.
“Tôi…” Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Vũ Hân và Hứa Hiểu Tinh, vừa định nói đã bị Lý Vũ Hân cắt ngang.
“Anh đi đi, tối nay đúng lúc ba gọi tôi về ăn cơm, đến lúc đó anh đưa tôi đến chỗ ba tôi, rồi anh đi tìm cô gái kia đi, giải quyết xong xuôi chuyện của hai người thì quay lại chỗ ba đón tôi về là được rồi, yên tâm, tôi sẽ không đi lung tung đâu, hơn nữa, ở chỗ ba tôi tuyệt đối an toàn.” Lý Vũ Hân nhìn thấu suy nghĩ của Diệp Lăng Thiên, nên nói thẳng với anh.
“Được, vậy tối nay tôi gọi điện thoại cho anh.” Hứa Hiểu Tinh vui sướng nói với Diệp Lăng Thiên, sau đó đi thẳng đến gõ cửa phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, rồi mở cửa phòng ra.
“Không đúng, cậu không cần hẹn trước mà có thể vào phòng sao?” Trong lòng Lý Vũ Hân vô cùng tức giận vì sự bất công ấy, nên nói thẳng với Hứa Hiểu Tinh.
“Nhìn xem, việc đãi ngộ được quyết định bởi vẻ bề ngoài. Tớ nói cho cậu biết, ngày nào tớ cũng đến đây, đã thân quen với y tá từ lâu rồi, cho nên, tớ gõ cửa là có thể vào được luôn, hơn nữa còn không hạn chế số lần ra vào trong ngày nữa, còn cậu đó, vẫn còn kém xa lắm Tổng Giám đốc Lý của tôi ạ.” Hứa Hiểu Tinh đắc ý nói, sau đó đi vào phòng rồi đóng cửa lại.
“Cô gái này, đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104128/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.