“Ngài Ravel, nói thật nhé, sau khi gặp mặt trao đổi lần trước, tôi hoàn toàn không nhìn thấy thành ý của công ty Ale các anh với hạng mục này, các anh đưa ra 50% cổ phần công ty, hơn nữa không hề cho cơ hội thương lượng, khiến chúng tôi cảm thấy thái độ của các anh rất không có trách nhiệm, điều kiện này cũng rất không phù hợp với quy tắc kinh doanh. Tập đoàn của chúng tôi đang tìm kiếm bạn hợp tác khác ở châu Âu, chẳng mấy chốc tôi sẽ có thể bàn bạc với công ty khác, trên cơ bản kế hoạch hợp tác với quý công ty đã bị loại bỏ khỏi lịch trình trong ngày của chúng tôi rồi. Cho nên ngài Ravel, tôi chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi với anh.”
“Nhưng dù thế nào, tôi cảm thấy ngài Ravel là một quý ông cực kỳ tao nhã, được quen anh tôi rất vui vẻ. Bên này có bạn đang đợi tôi, tôi sẽ không nhiều lời nữa, tạm biệt.” Diệp Lăng Thiên nói xong câu cuối thì cúp máy.
“Diệp Lăng Thiên, cuối cùng anh đang làm cái quỷ gì vậy? Anh nói vớ vẩn cái gì đó, anh có ý gì?” Cuối cùng cũng đợi được Diệp Lăng Thiên cúp máy, Lý Vũ Hân lập tức nhảy dựng lên. Thật ra cô đã sớm muốn chất vấn Diệp Lăng Thiên, thậm chí còn muốn giật điện thoại. Nhưng vì cô không hiểu tiếng Pháp, cho dù lấy lại cũng không có tác dụng gì, cho nên chỉ có thể kiên nhẫn đợi Diệp Lăng Thiên nói hết.
Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Vũ Hân, sau đó để điện thoại của cô lên bàn nói: “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104120/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.