“Cô nghĩ quá nhiều rồi. Đối với ba cô thì ông ấy chưa từng nghĩ tới những từ như bỏ ra bao nhiêu, hay nhận lại được bao nhiêu từ cô. Vì những nỗ lực của ông ấy vì cô là một loại bản năng, chính là máu mủ tình thâm. Cô sống tốt thì ông ấy cũng thấy vui. Giống như việc sắp xếp tôi làm vệ sĩ cho cô vậy. Người mà ông ấy lo lắng đầu tiên là cô chứ không phải bản thân mình. Có phải cô sắp tới nước D để bàn chuyện hợp tác nên áp lực rất lớn không?” Diệp Lăng Thiên thản nhiên hỏi Lý Vũ Hân.
“Sao anh lại hỏi thế?” Lý Vũ Hân tò mò hỏi lại.
“Bình thường cô sẽ không nói nhiều lời hay như vậy, đặc biết là đối với tôi. Tôi nghĩ, có thể là bởi vì cô bị áp lực khi sắp phải tới nước D.” Diệp Lăng Thiên khẽ cười nói.
“Có lẽ vậy. Lần hợp tác này rất quan trọng đối với công ty của chúng ta, thậm chí là cả tập đoàn. Và quan trọng nhất là một mình tôi phụ trách một hạng mục lớn như vậy, nên tất nhiên sẽ lo lắng. Liên quan tới vài chục tỷ vốn đầu tư, còn cả phương châm phát triển tập đoàn ở nước ngoài của chúng ta nữa, cho nên không thể sơ suất.”
“Thật ra tôi biết chuyện này là ba tôi muốn dùng để rèn luyện tôi. Ông ấy mệt rồi cho nên muốn tôi có thể nhanh chóng tiếp nhận tập đoàn. Nhưng mà tập đoàn không chỉ có một mình ông ấy, mặc dù ông ấy là chủ tịch thì trong tập đoàn vẫn còn có cả hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104108/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.