Toàn bộ việc mua sắm đã vì một câu nói đùa vô tình này của Hứa Hiểu Tinh mà kết thúc. Đương nhiên, cũng không phải nói câu nói đùa của Hứa Hiểu Tinh quá lố hoặc là nói Lý Vũ Hân quá nhỏ nhen, bình thường bọn họ cũng đùa giỡn như vậy, chỉ có điều Hứa Hiểu Tinh không biết chuyện xảy ra giữa Lý Vũ Hân và Diệp Lăng Thiên. Lý Vũ Hân vốn đã rất hận Diệp Lăng Thiên rồi bây giờ lại thêm Hứa Hiểu Tinh gán ghép cô với Diệp Lăng Thiên, điều này lại khiến cô nghĩ tới chuyện nhục nhã đêm đó lần nữa, vì thế tâm trạng của tuột dốc không phanh, cuối cùng phẩy tay áo bỏ đi.
“Hôm nay cô ấy sao thế?” Hứa Hiểu Tinh chạy đuổi theo, cô không đuổi kịp Lý Vũ Hân, nhưng lại đuổi kịp Diệp Lăng Thiên đi theo sau Lý Vũ Hân.
“Tôi cũng không biết, xin lỗi, cô giáo Hứa, tôi đi trước đây.” Diệp Lăng Thiên không nhiều lời với Hứa Hiểu Tinh nữa mà là đuổi theo Lý Vũ Hân, lên xe, để lại một mình Hứa Hiểu Tinh đang không hiểu ra sao.
Chỉ là lần này không phải do Diệp Lăng Thiên lái xe mà là Lý Vũ Hân lái xe. Sau khi Diệp Lăng Thiên lên xe mới phát hiện Lý Vũ Hân đang ngồi ghế lái, Diệp Lăng Thiên hết cách, chỉ có thể ngồi bên ghế lái phụ.
“Đưa chìa khóa xe cho tôi.” Lý Vũ Hân lạnh nhạt nói với Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên biết Lý Vũ Hân đang tức giận, cho nên cũng không tranh cãi với cô, lấy chìa khóa từ trong túi ra đưa cho Lý Vũ Hân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104090/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.