Đám người làm lo lắng đứng xếp hàng. Cậu bước những bước đi nhanh vào nhà
- Cậu chủ - đám người đồng thanh cúi đầu chào, cậu vẻ mặt nghiêm nghị đi thẳng vào vấn đề
- Là ai tự ý bước chân vào phòng tôi? - câu nói của cậu khiến người làm bàn tán xì xầm, to nhỏ nhưng vẫn không ai nói
- Tôi hỏi lần nữa là ai đã tự ý đặt chân vào phòng tôi - cậu lớn giọng hỏi lần nữa, đám người làm run sợ khi nghe cậu hỏi lớn tiếng.
- Có chuyện gì mà con gọi mọi người tập trung ở đây vậy? - ông Nam(bố của cậu) cùng bà Trân (mẹ cậu) trên lầu đi xuống hỏi, cậu ngạc nhiên nhìn hai người
- Bố mẹ sao lại ở đây? - cậu hỏi
- Đến thăm con không được à, mà đang có chuyện gì vậy? - ông Nam hỏi cậu
- Có một số chuyện trong nhà thôi bố không cần bận tâm - cậu nói với ông sau nhìn đám người làm
- Là ai? - cậu gằng giọng, một người làm lên tiếng
- Cậu chủ, chúng tôi khi vào đây làm việc điều biết một điều là phòng của cậu tuyệt đối không được đặt chân vào dù chỉ nữa bước, chúng tôi trước giờ đều nghe theo vậy cậu chủ đừng nghi ngờ tội nghiệp chúng tôi.
Cậu nghe người đó nói cũng suy nghĩ lại trước giờ mọi người làm ở đây đều rất đúng mực nhưng có một điều cậu không hiểu tại sao bức ảnh của cô và cậu lại được đăng lên MXH trong khi ở trên đời này đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-muon-cuoi-toi/2795154/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.