Cô lái xe rời khỏi, đến một nơi yên lặng cô dừng lại, lúc này cô mới thực sự bộc lộ bản chất của mình, khoé mi ươn ướt giọt nước mắt chảy ra lăn dài trên má, cô đột nhiên bậc khóc, cô đã cô mạnh mẽ đã nghỉ rằng bản thân không còn tình cảm với cậu nhưng lại không ngờ khi đối mặt với cậu, con tim của cô lại không thể nào kìm chế được, cô gục đầu lên vô lăng khóc những giọt nước mắt nóng hổi chảy ra từ khoé mi, cô có thể tự lừa mình nhưng không thể dối lòng được, trong lòng cô vẫn còn có hình bóng cậu suốt 8 năm qua thực sự cô quá mệt mỏi rồi.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, cô vội gạt nước mắt, nhấc máy
- Chị nghe đây - đầu dây bên kia truyền lại giọng nói của trợ lý Trâm Anh
- Chị, người mẫu đã đến rồi ạ.
- Em nói thợ trang điểm cho người ta đi nhớ là đúng concept đã bàn,nói với bên đạo cụ chuẩn bị đi rồi chị qua liền. - cô nói
- Dạ - trợ lí đáp rồi tắt máy, cô lấy gương trong túi xem lại khuôn mặt sau khi dậm lại mọng mắt cô lái xe quay lại studio.
Sau khi xong việc với người mẫu cô bảo trợ lý sắp xếp chỗ ở cho người mẫu vì còn một set đồ cần chụp vào ngày mai.
- Chị, đầu tuần sau chị có buổi hướng nghiệp ở trường THPT ạ - cô trợ lí nói
- Ừ, chị biết rồi, em sắp xếp chỗ cho người mẫu chưa? - cô hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-muon-cuoi-toi/2795151/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.