Sáng ra cậu đã phải bay đến thành phố D kí hợp đồng rồi, cũng không có thời gian liên lạc cho cô.
Cô thì vẫn thức dậy bình thường không thèm bận tâm đến cậu nữa, vẫn đến lớp nói nói cười cười, nhưng thật ra cô đang đợi cậu gọi cho mình, bình thường hai người hay gọi điện nhắn tin hỏi thăm nhau nhưng bây giờ thì không thấy nữa rồi, cô cũng chả hiểu tại sao trong lòng lại khó chịu đến vậy, thấy anh thân mật cùng cô gái khác lại tức giận.
Đến trưa sau khi ăn cơm cùng gia đình xong cô về phòng mở vội điện thoại lên xem nhưng cũng không thấy tin nhắn hay cuộc gọi nào cả, cô nằm vùng vằng trên giường nói
- Thế Minh đáng ghét, Thế Minh đáng ghét, sao lại thân mật với cô gái đó đến vậy.
- Kệ anh ta, không được bận tâm nữa, ok đi ngủ không bận tâm - nói rồi cô cũng cầm điện thoại lên vốn định soạn tin nhắn gửi thì lại xoá đi rồi lia điện thoại sang một bên, bỗng điện thoại reo lên một tin nhắn cô vội mở vào xem trong lòng thì mong là cậu nhưng thật ra là Đức Hân anh nhắn báo cô tối nay được nghĩ, vẻ mặt u buồn hiện lên cô gõ lại cho anh biết cô đã xem rồi, sau đó lại y như lúc nảy vùng vằng rồi lại thiếp đi lúc nào không hay.
- Anh Minh, anh đến đây làm gì vậy - cô đang ngồi học bài trên lầu nhìn thấy cậu ngạc nhiên hỏi, nhưng cậu không trả lời chỉ tiến đến tiến đến gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-muon-cuoi-toi/2795125/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.