- Cậu nên ăn trưa đi chứ không bệnh đau dạ dày lại tái phát đấy - Việt vừa đi vừa nói, cậu chỉ Ừ cho qua thôi chứ có bao giờ nghe đâu, hai người vừa đi vừa bàn bạc việc, cả hai đi xuống sảnh vốn định sẽ đến nhà máy khảo sát nhưng lúc đi ngang qua sảnh cậu vô tình dừng mắt lại ở chỗ bộ bàn ghế, dáng vẻ quen thuộc ấy sao cậu có thể lầm là người con gái cậu yêu cơ mà, Việt thấy cậu không nói gì liền ngước mặt nhìn theo thì ra là cô Ngọc Nhi đang ngồi khép người đầu hơi cúi chắc là ngủ gục rồi, cậu lại chỗ quầy lễ tân, ba cô gái trong quầy thấy cậu liền sửa lại quần áo rồi đứng nghiêm trang
- Tổng Giám Đốc, Thư Kí Trần
Bọn bọ không biết là có chuyện gì nữa thì Việt lên tiếng, anh đưa ánh mắt về phía cô gái đang ngồi gục trên ghế kia và nói
- Chuyện đó là sao?
Mấy cô lễ tân thì nghĩ là mình chắc do để người khác ngồi ngủ gục ở đại sảnh ảnh hưởng đến hình ảnh của công ty nên một người vội nói với giọng run sợ
- Xin lỗi Tổng Giám đốc, tôi sẽ lập tức đuổi cô ta ra khỏi đây - nghe lễ tân nói vậy cậu châu mày rồi đi lại chỗ cô, còn Việt thì nghiêm giọng trách mắng người lễ tân hỏi chuyện sau khi nghe rõ đầu đuôi
- Cô có biết cô gái đó là ai không mà dám làm như vậy hả, lo thu xếp đồ đạc rồi nghỉ việc đi.
- Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-muon-cuoi-toi/2795120/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.