Cô quay lại nhìn, cậu lấy chiếc áo đem khoát lên cho cô, rồi ngồi kế bên cô
- Em cảm ơn, em ngồi lát rồi vô, sao anh không nghĩ đi cho khoẻ,chắc bị ép uống nhiều lắm đúng không? - cô hỏi
Cậu gục đầu :Nhưng hôm nay anh vui lắm, rất lâu rồi anh không cùng gia đình ăn một bữa cơm
- Nếu anh không ngại, thì lúc rảnh có thể đến cùng gia đình em ăn cơm mà, bà nội với ba em cũng rất quý anh. - Cô nhìn sang cậu nói
Cậu im lặng nhìn cô,cô nở nụ cười đặt tay lên vai cậu vỗ về, có lẽ người giàu họ tất bật với công việc mà quen đi rằng bản thân họ cũng có một gia đình, cả hai nhìn nhau rồi nhìn bầu trời. Không gian trở nên im lặng hai con người với những suy nghĩ khác nhau, họ im lặng thả hồn vào ánh trăng, những cơn gió đêm thổi qua, nhẹ nhàng nhưng lại khiến người ta cảm thấy lạnh đến vậy.
Cả hai ngồi một lát thì vào nhà đóng cửa.
- Trên phòng em có chiếc nệm nhỏ anh lên nằm ngủ cho đỡ mỏi lưng - cô mở lời vì bàn ghế phòng khách nhà cô làm bằng gỗ mà lại nhỏ với ngắn nên để anh ngủ ở này thì hơi khó nên cô mới nói vậy dù gì anh cũng là người đàng hoàng, cậu thì như hái được vàng bên trong thì náo loạn nhưng vẫn giữ nét điềm tĩnh, rồi cùng cô đi lên phòng, chiếc nệm nhỏ nhưng vừa đủ với dáng người cậu, cô lấy cho cậu thêm cái chăn để đắp chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-muon-cuoi-toi/2795110/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.