“Anh Toàn, có thể cho tôi một phần tài liệu liên quan tới việc khai thác đầu tư mảnh đất khu thành phố cũ kia không?” Cô đi tới bàn làm việc của Trân Minh Toàn, dò hỏi: “Phần tài liệu đó của tôi rơi trong phòng làm việc của tổng giám đốc, không tìm được nữa.”
Diện tích của khu thành phố cũ rất rộng, cô nhi viện chỉ là một phần trong đó, lại nằm ở giữa. Nếu Nam Cung Hàn đã chọn rồi, với hiệu suất của tập đoàn Nam Cung chắc chắn đã đăng báo, sao cô có thể không lo?
Trần Minh Toàn biết cô muốn phần tài liệu nào, ánh mắt lóe lên: “Tôi phải hỏi tổng giám đốc một chút.”
Diệp Ánh Du cau mày: ‘Không thể không hỏi sao?” Nếu bị Nam Cung Hàn biết, khả năng cô có được phần tài liệu sẽ hơi nhỏ.
Trần Minh Toàn cười nhìn cô, cũng không nói lời nào.
Diệp Ánh Du nắm chặt tay: “Tôi có thể tự đi hỏi không?” Cho dù khả năng là nhỏ, cô cũng phải cố gắng tranh thủ.
Tự mình lên có thể linh hoạt hơn một chút, so với việc đợi kết quả từ Trần Minh Toàn thì tốt hơn.
“Có thể.” Trần Minh Toàn gật đầu, chân thành chỉ vào một cái hộp quý giá bên trong ngăn kéo bên cạnh mình: “Cô có thể pha một ly cà phê mang vào.”
“Cảm ơn.” Diệp Ánh Du nghe theo ý kiến của anh ta, cầm bột cà phê đã xay xong đến phòng trà.
Một dáng người xinh đẹp, vóc người đầy đặn xuất hiện sau lưng cô.
Diệp Ánh Du nhận thấy có người đến, lùi sang bên cạnh nhường vị trí cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mua-duoc-co-vo-nho/429687/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.