Nghĩ đến đây, Hàn Thiên Triết càng tức giận hơn, anh ta theo đuổi cô hai năm rồi mà vẫn không có được người phụ nữ này, thế mà lại để cho cái tên Nam Cung Hàn mới xuất hiện chưa đến một tháng kia được hời! 
Nếu đã không có được thì anh ta sẽ phá hủy hoàn toàn! 
“Nếu không chịu ngủ với anh thì em cứ chờ bị lãnh đạo nhà trường đuổi học đi!” Hàn Thiên Triết liếc mắt một cái, con ngươi hẹp như rắn lộ ra vẻ hung ác: “Không có anh giúp đỡ, cho dù em ngủ với Chủ nhiệm lớp thì Hội sinh viên sẽ không bao giờ rút lại thông báo đâu!” 
“Cút!” Diệp Ánh Du lạnh lùng hét lên, ánh mắt nghiêm nghị. 
“Cô sẽ hối hận, đến lúc đó tôi sẽ chờ xem cô cầu xin tôi như thế nào!” Hàn Thiên Triết tàn nhẫn nói rồi bỏ đi với khuôn mặt xấu xí. 
“Cũng may là hồi đó cậu không đồng ý lời theo đuổi của anh ta. Đúng là cái thứ không ra gì!” Hà Tuyết Hân tức giận mắng, sau đó an ủi cô: “Anh ta nói gay gắt thế thôi chớ trường học cũng không phải do nhà anh ta quản lý. Bây giờ tụi mình đi tìm Chủ nhiệm đi.” 
“Ừ:” Diệp Ánh Du bình tĩnh gật đầu. 
Rẽ qua chỗ ngoặt, đi thêm mười bước nữa là tới Văn phòng của Chủ nhiệm. Sau khi gõ cửa, Diệp Ánh Du nhất quyết yêu cầu bạn mình đợi bên ngoài rồi tự mình bước vào trong. 
Trong lúc đó, tại Tập đoàn Nam Cung, văn phòng tổng giám đốc. 
Trần Minh Toàn đặt một tách cà phê lên bàn và nói: “Giám đốc, cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mua-duoc-co-vo-nho/429642/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.