Bây giờ, dì Mai còn muốn đòi thêm tiên nữa, Diệp Ánh Du gần như muốn phát điên! 
“Đừng quên, nhớ đòi tiền mặt.” Lời nói của cô và bà ta gần như phát ra cùng một lúc, nhưng bà ta vẫn nghe thấy lời cô nói, lập tức trợn to mắt ngoác mồm nói: ‘Cô còn dám nói! Tôi còn chưa tính sổ với cô đấy!” 
Diệp Ánh Du có phần hơi khó hiểu, nhưng trong lòng càng bức xúc: “Tìm tôi tính sổ sao?” Lần đó bà ta chẳng khác nào đem cô đi bán để lấy năm tỷ đó, bây giờ lại còn dám tìm cô để tính sổ hay sao? 
Trong lòng cô cảm thấy vô cùng buồn bực, giữa lông mày cô hiện lên vẻ mệt mỏi và sắc mặt cô cũng ảm đạm đi rất nhiều. 
Dì Mai hoàn toàn không để ý, vẫn tiếp tục măng: “Nếu không phải cô nói xấu sau lưng chúng tôi, làm sao Nam Cung Hàn lại có thể đóng băng tờ ngân phiếu năm tỷ đó chứ?! Tôi cũng không phải đến mức đi đánh bài mà không dám đặt cược!” 
Diệp Ánh Du vô cùng ngạc nhiên khi nghe tin tờ chi phiếu đã bị đóng băng. Nhưng khi nghe đến câu cuối cùng, cô cũng chỉ cười mỉa. 
“Dì Mai, chuyện này tôi không quản được. Lời của tôi cũng không ảnh hưởng được suy nghĩ của Nam Cung Hàn, tôi cũng không còn cách nào khác.” Diệp Ánh Du lạnh lùng trả lời. 
Diệp Ánh Du cảm thấy trong lòng vô cùng đau nhói, như thể bị ai đó cầm con dao sắc bén đâm hết lần này đến lần khác! 
Tuy nhiên, dì Mai cũng sẽ không vì lời nói này của cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mua-duoc-co-vo-nho/429620/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.