Sau khi buổi họp kết thúc, mọi người lần lượt rời đi, trong căn phòng không mấy lớn đó chỉ còn lại ba người Diệp Ánh Du, Hàn Thiên Triết và Cảnh Minh.
Diệp Ánh Du thờ ơ nói: “Ngày hôm nay thực sự cảm ơn hai người đã ủng hộ cho tôi. Tôi còn có việc bận, đi trước nhé”.
“Chờ đãi!” Hàn Thiên Triết nắm lấy cánh tay cô.
Diệp Ánh Du cau mày, lạnh lùng nói: “Buông tay tôi ra!” Cô ra sức giấy dụa, mãi đến khi vị trí tay cầm bị Hàn Thiên Triết nắm đến đỏ ửng cả lên thì cô mới thoát ra khỏi tay anh.
Cảnh Minh tiến lên trên một bước, cho thấy sự tồn tại của mình: “Diệp Ánh Du, cậu thật sự muốn từ bỏ vị trí này sao? Hội trưởng Hội học sinh……. : “Cô đi ra ngoài trước đi.” Lời cô ta còn chưa nói xong, Hàn Thiên Triết đã ngắt lời.
Nếu đổi lại là người khác, Cảnh Minh đương nhiên sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, nhưng lời nói của Hàn Thiên Triết rõ ràng vượt ra ngoài phạm vi của người khác.
Gô ta do dự một lúc, Diệp Ánh Du liền lập tức tiếp lời: ‘Cảnh Minh, cậu tránh mặt trước đi. Hôm nay có vài vấn đề tớ cần nói rõ ràng với anh ấy.”
Cảnh Minh từ ánh mắt Diệp Ánh Du nhìn ra được điều gì đó, nỗi bất an trong lòng cô ta cũng tự nhiên mà biến mất. Cô ta cầm túi mình lên và rời đi, nhưng ngay sau đó liền cúi thấp người quay trở lại.
Tất nhiên, cảnh tượng này hoàn toàn không bị hai người bên trong phòng họp phát hiện ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mua-duoc-co-vo-nho/429618/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.