Chương 13:
“Mày biết mà mày còn dám chạy?”
“Cần bao nhiêu tiền?” Diệp Ánh Du cố để mình tỉnh táo lại, lạnh lùng hỏi.
Dì Mai nheo mắt lại, nghi ngờ nhìn cô: “Mày nói vậy là có ý gì?”
Diệp Ánh Du đứng thẳng người lên, sửa sang lại quần áo trên người: “Cần bao nhiêu tiền để vực dậy nhà họ Diệp, nếu như tôi có thể bỏ ra được thì có phải là sẽ không cần gả cho cái ông già Hoàng kia nữa không?”
Lúc này dì Mai mới nhìn thấy cô đang mặc quần áo mới, nhìn chất liệu có vẻ là hàng tốt. Trong mắt bà ta lóe lên một tia nghi ngờ, chẳng nhẽ con nhóc này lại có một người tình giàu có?
“Ít nhất năm tỷ!”
Trong mắt Diệp Ánh Du hiện lên một tia kinh ngạc, cần nhiều tiên như vậy ư?
Không biết người đàn ông kia có chịu cho không? Bất quá chỉ là một tấm thân trong trắng, có thể nhận được nhiều tiền như vậy sao?
“Làm sao, không bỏ ra nổi?” Dì Mai châm chọc nhìn cô: “Dì Mai khuyên mày một câu, nếu như không có nhà họ Diệp thì mày sẽ không có ngày hôm nay, chuyện tìm người yêu không phải mày muốn là được, nếu như mày không bỏ ra được số tiền này thì ngoan ngoãn đi đến gặp Tổng giám đốc Hoàng cho tao.”
“Không!” Diệp Ánh Du lắc đầu cự tuyệt, còn lâu cô mới đồng ý gả cho một lão già.
“Năm tỷ, tôi sẽ tìm cách, nhưng xin dì cho tôi thêm thời gian.”
“Được, tao cho mày thời gian hai ngày, nếu sau hai ngày mà tao vận chưa nhận được tiền thì mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mua-duoc-co-vo-nho/273344/chuong-13.html