Chương 6:
Cô thể của cô không tự chủ mà run lên, trong lòng cô nghĩ rốt cuộc cũng chuyện gì đến cũng đến.
Cô đứng dậy lê lết từng bước chân nặng nề đi đến, chưa kịp mở miệng, tổng giám đốc Hoàng đã đưa tay ra kéo cô vào trong lòng. Diệp Ánh Du bị bất ngờ đến đứng không vững ngã ngồi lên đùi ông ta, mùi rượu nồng nạng xộc lên mũi của cô, cô hốt hoảng mở to mặt ra.
Tổng giám đốc Hoàng thật ra là một người đàn ông trung niên đã ngoài năm mươi tuổi rồi, chỉ là vợ ông ta đã qua đời, cho nên rất nhiều năm rồi ông ta chỉ có một mình.
Trong một lần tham dự yến tiệc, ông ta đã nhìn trúng Diệp Ánh Du, sau đó bèn đến nhà họ Diệp xin cưới cô.
Một người đàn ông đã ngoài năm mươi tuổi, con trai của ông ta cũng lớn gần bằng cô rồi, Diệp Ánh Du làm sao có thể gả cho một người đáng tuổi ba mình chứ?
Nét mặt của Diệp Thiên Thành lội ra vẻ ngại ngùng, không tự nhiên mà ngoảnh mặt đi qua chỗ khác, trong lòng bất lực than thở.
Dù cho lần này là vì kinh tê của nhà họ Diệp đang gặp khốn khó nên mới đến đây, khi ra khỏi cửa Dì Mai cũng đã uy hiếp cô, nhưng cô vẫn thấy ghê tởm khi mà ông ta tiếp cận gần bản thân mình, cô bèn dũng sức đẩy ông ta ra.
“Thật xin lỗi, tôi muốn vào nhà vệ sinh chút.”
Nói xong câu này, Diệp Ánh Du xoay người đã chạy ra bên ngoài, chiếc áo khoác trên người rơi xuống khi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mua-duoc-co-vo-nho/273337/chuong-6.html