Giang Hoàn luống cuống: "Không phải, Thúy Hoa... Nghe anh nói..."
"Cút!" - Nhậm Xuyên gầm lên, "Chúng ta đi tong rồi!"
Giang Hoàn ngẩn người: "Không phải muốn sinh con sao?"
Nhậm Xuyên xoay người rời đi: "Kiếm con bồ nhí của anh bảo nó sinh cho!"
"Anh chỉ làm chuyện đó với một mình em thôi!" - Giang Hoàn thật sự có trăm cái miệng cũng không phản bác được, đuổi theo, "Không phải đâu, vợ ơi, nghe anh nói!"
Nhậm Xuyên bước đến cổng rồi đột ngột dừng lại, thầm nghĩ thay vì để tên chó kia và con hồ ly tinh làm trời làm đất, thì anh có thể tự điều tra rõ ràng.
Trong lòng anh vẫn còn hy vọng, có thể Giang Hoàn không quá trớn, chỉ là đôi khi phải xã giao, bất đắc dĩ phải cùng người khác tới loại địa điểm này.
Anh sải bước đến quầy lễ tân và yêu cầu: "Tôi muốn kiểm tra lịch sử tiêu dùng."
Nhân viên lễ tân mỉm cười: "Xin hỏi anh tên gì?"
"Giang Hoàn." - Nhậm Xuyên suy nghĩ một chút, "Cũng có thể là Lý Thiết Trụ."
Nhân viên lễ tân tra soát một chút: "Anh Giang, trong tháng qua, lịch sử tiêu dùng cho thấy mười ba lần với tổng cộng hai mươi ba nghìn sáu trăm nhân dân tệ."
Mười ba lần... Nhậm Xuyên nắm chặt tay, giận đến tức cười, được rồi, dưới mí mắt anh, Giang Hoàn mướn phòng với người khác mười ba lần!
Cuối cùng vẫn là bản thân không thể giữ chân hắn!
Giang Hoàn sợ hãi gọi anh một tiếng: "Vợ..."
"Giang Hoàn." - Nhậm Xuyên buộc mình phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-moi-ngay-deu-hap-hoi-vi-benh/3647011/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.