Lúc lén lút chạy ra ngoài bọn họ chỉ có hai người, mà khi về lại mang theo tã và băng vệ sinh nhiều như núi, di chuyển lên lầu gây động tĩnh quá lớn, xui xẻo bị y tá phát hiện. 
Đường đường hai tổng tài lại giống như học sinh tiểu học đứng ở góc tường nghe chị y tá mắng nửa giờ. 
"Sắp chết đến nơi rồi thì tự giác chút được không!" - Y tá chỉ tiếc mài sắt không nên kim, "Ra ngoài làm gì? Hả? Thế giới bên ngoài tươi đẹp vậy sao? Hay nhà xác bệnh viện không chứa nổi hai cậu?" 
Nhậm Xuyên rụt rè giơ tay lên: "Tôi... không muốn chết trong bệnh viện." 
"Chết ở ngoài thì tốt hơn hả?" - Y tá càng tức giận hơn, "Các cậu nhìn không vừa mắt bệnh viện này? Chúng tôi không thể tiễn đưa người à? Ra ngoài gây ô nhiễm đất, đầu độc hoa cỏ!" 
Giang Hoàn giơ tay muốn lên tiếng: "Trong bệnh viện không đủ tự do." 
"Còn muốn đi trong tự do?" - Chị y tá đạp lên băng ghế, từ trên cao nhìn xuống hắn, "Lên sân thượng, giương cánh bay rồi hưởng thụ cảm giác tự do!" 
Bọn họ còn bị phạt đứng, Nhậm Xuyên đã không bị phạt đứng từ khi học mẫu giáo, nghĩ cách khác để trốn, "Có cái này..." 
Chị y tá đằng đằng sát khí liếc mắt sang một cái: "Chuyện gì?" 
Nhậm Xuyên thực sự không cần mặt mũi nữa: "Tã lót bị rỉ nước tiểu, tôi phải đi thay." 
Nói xong liền lao nhanh tới nhà vệ sinh. 
"Còn có..." - Giang Hoàn thấy tình hình không ổn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-moi-ngay-deu-hap-hoi-vi-benh/2420225/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.