Nhậm Xuyên nghe thấy hai chữ tủy xương, trong lòng nhất thời căng thẳng. 
Sinh thiết tủy xương là lấy một mẫu mô mềm từ tủy xương, từ đó nhận biết các đặc điểm của tế bào ung thư máu để xác định kế hoạch điều trị trong tương lai. 
Khi cây kim dài và to như vậy đâm vào da thịt, Nhậm Xuyên cảm thấy chính mình cũng đau đớn, Tiểu Vũ Đồng gắt gao nắm chặt tay, hai mắt đỏ hoe, nhịn không được kêu lên một tiếng. 
Bác sĩ và y tá lấy mẫu tủy xương rời đi rồi, nước mắt của Tiểu Vũ Đồng mới chậm rãi rơi xuống, Nhậm Xuyên nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nó: "Không sao, không sao rồi..." 
"Em không đau." - Tiểu Vũ Đồng thút tha thút thít, tự thôi miên mình, "Em không đau..." 
Một người đàn ông gầy gò bước vào phòng bệnh, cầm trong tay một tờ hóa đơn bệnh viện dài ngoằng, đầu tiên liếc mắt nhìn Tiểu Vũ Đồng, sau đó nhìn Nhậm Xuyên: "Cậu là..." 
"Ba!" - Tiểu Vũ Đồng nhìn thấy người đàn ông, mặt sáng lên, liền giới thiệu, "Đây là bạn mới của con!" 
Nhậm Xuyên đưa tay ra: "Xin chào, tôi là Nhậm Xuyên." 
Người đàn ông bắt tay anh một chút: "Tôi là ba của Vũ Đồng." 
Người đàn ông không nói nhiều, bày ra đồ ăn trên tủ đầu giường, một đĩa đồ chay, một đĩa trứng gà chiên và hai bát cháo, trông có vẻ hơi đạm bạc. 
Nhậm Xuyên lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh, nhìn hai cha con nói chuyện và cười đùa, trong lòng không rõ là tư vị gì. 
Anh trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-moi-ngay-deu-hap-hoi-vi-benh/2420180/chuong-38.html