Giang Hoàn vội vàng giải thích: "Anh... anh không cố ý."
"Quả nhiên là anh lấy!" - Nhậm Xuyên trách móc, "Anh lấy cái đó làm gì!"
Giang Hoàn phản pháo: "Cậu cũng không đúng! Bình thường ai mang cái đó trong túi làm gì!"
"Hả?" - Nhậm Xuyên trợn tròn mắt, "Tại sao không thể mang cái này?"
"Cậu..." - Giang Hoàn lớn tiếng lên án, "Cậu không đứng đắn! Người đứng đắn ai mang cái này!"
"Mang cái này thì là không nghiêm túc sao?" - Nhậm Xuyên càng há hốc mồm, "Anh không cần?"
Giang Hoàn hít sâu một hơi, Nhậm Xuyên quả nhiên là có ý với hắn, muốn dùng với hắn!
"Anh..." - Giang Hoàn không thể nói ra lời từ chối, nhưng lại cảm thấy có gì đó không đúng, "Anh là người đứng đắn, cho nên không..."
"Tôi tìm xem..." - Nhậm Xuyên vươn tay lật ba lô của Giang Hoàn, "Bây giờ tôi cần dùng gấp!"
"Không được!" - Giang Hoàn lớn tiếng từ chối, đập một cái đè ba lô xuống, "Không cho cậu động vào!"
"Đừng cản tôi!" - Nhậm Xuyên cuống lên, "Tôi thực sự cần dùng gấp! Người khác còn đang chờ..."
Lần này đến lượt Giang Hoàn trợn tròn mắt, tràn đầy kinh hoàng cùng oan ức: "Cậu không phải muốn dùng với anh..."
"Anh dùng cái gì?" - Nhậm Xuyên không hiểu, "Anh không có cái của mình sao?"
"Một mình..." - Giang Hoàn có chút khó nói, "Thì không dùng cái đó..."
"Tại sao một mình lại không dùng được?" - Nhậm Xuyên không hiểu ý Giang Hoàn, hơi thấy kỳ quái, "Không phải có tay là có thể dùng thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-moi-ngay-deu-hap-hoi-vi-benh/2420167/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.