Phòng khách sạn không lớn, giường còn rất hẹp, hai người bọn họ ghép hai cái giường lại với nhau thành một cái giường lớn.
Lúc sắp đi ngủ, Nhậm Xuyên vẫn đang quay kinh luân, hết vòng này đến vòng khác, nhìn rất bình tĩnh điềm nhiên.
Giang Hoàn muốn lấy đi kinh luân trong tay anh: "Còn trẻ mà sao cứ như ông già thế, cậu xoay cái này làm gì?"
Nhậm Xuyên không cho hắn lấy: "Đừng lộn xộn!"
Giang Hoàn không vui, bọn họ đều đã ngủ chung một giường, Nhậm Xuyên còn dám nói với hắn là "đừng lộn xộn".
Giang Hoàn thật sự bất động, nằm ở trên giường ngủ, quay lưng về phía Nhậm Xuyên, không thèm để ý anh.
Nhậm Xuyên không ngờ Giang Hoàn sẽ giận dỗi vì chuyện nhỏ nhặt như vậy, nghĩ kỹ lại, dọc đường đi Giang Hoàn đã chăm sóc anh rất nhiều, mang ba lô, mua khăn choàng cho anh, anh phát sốt tới bất tỉnh còn cõng anh cả đường đi khám bệnh.
Vừa rồi rất có thể đã làm tổn thương trái tim của hắn.
Lưng Giang Hoàn bất động, trong lòng hắn toàn là bi thương.
Nhậm Xuyên suy tư một chút, cũng leo lên giường, thử thăm dò hơi thở của Giang Hoàn: "Anh còn sống không?"
Giang Hoàn vẫn không thèm để ý tới anh.
"Tôi sai rồi." - Nhậm Xuyên nhận sai về mình một cách chiến lược, không liên quan đến vấn đề nguyên tắc, anh luôn cúi đầu trước. Đây là điều anh học được từ những người bạn trai cũ đủ ngoại hình, tính cách, ngành nghề, tầng lớp trong cuộc sống, "Tôi thực sự sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-moi-ngay-deu-hap-hoi-vi-benh/2420158/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.