Nhậm Xuyên nhìn gói băng vệ sinh, da đầu tê dại vì xấu hổ, anh nhìn Giang Hoàn: "Anh nói cho tôi biết, chủ siêu thị nói với anh rằng tôi cần cái này khi nằm viện à?"
Giang Hoàn cũng không biết chuyện gì đang xảy ra: "Anh..."
Nhậm Xuyên ném băng vệ sinh vào mặt Giang Hoàn: "Anh nói cái mẹ gì với người khác vậy!"
Giang Hoàn oan ức, hắn làm sao biết trong túi đều là băng vệ sinh: "Anh không có..."
"Giải thích là che giấu, che giấu là sự thật, sự thật là có xảy ra việc này!" - Nhậm Xuyên rống lên, "Giang Hoàn! Ông đây không tha cho anh!"
Giang Hoàn cứ như vậy bị Nhậm Xuyên ném ra khỏi phòng bệnh, kể cả nồi niêu xoong chảo và mười túi thai sản hắn mua đều ném hết ra ngoài.
Giang Hoàn: "..."
Hắn thật sự oan ức.
Nhậm Xuyên tức gần chết, đến mức vết mổ nhói đau, mẹ nó, tên chó Giang Hoàn này, lên trời sớm đi!
Thôi Minh Hạo trực đêm, biết từ đồng nghiệp của mình rằng Nhậm Xuyên phải nhập viện để phẫu thuật, cố ý đến thăm, lịch sự gõ cửa phòng bệnh.
Nhậm Xuyên không thèm nhìn, giận dữ hét: "Anh còn có mặt mũi xuất hiện trước mặt ông đây à! Cút đi!"
Thôi Minh Hạo: "???"
Gan Nhậm Xuyên to đấy.
"Mắng ai đấy?" - Thôi Minh Hạo đút hai tay vào túi quần, đi vào, cúi đầu liếc nhìn Nhậm Xuyên đang nằm bất động trên giường.
Nhậm Xuyên không ngờ người bước vào là Thôi Minh Hạo: "Là mày à."
Thôi Minh Hạo cau mày:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-moi-ngay-deu-hap-hoi-vi-benh/2420141/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.