Giang Hoàn không bắt được heo, ngược lại bị heo đuổi đến trên cây.
Khi Nhậm Xuyên đến, Giang Hoàn ôm cành cây kêu to, một con heo giận dữ húc đầu vào thân cây.
"Xùy, xùy-!" - Nhậm Xuyên cầm một cành cây trong tay xua con heo, giống như anh hùng từ trên trời rơi xuống, "Cút đi-!"
Con heo mở to đôi mắt tức giận đỏ kè, nhìn anh, nâng bước lao về phía Nhậm Xuyên như một con tàu tuần dương trên đất liền.
Nhậm Xuyên co cẳng bỏ chạy: "Đừng có tới đây-!"
"Cứu mạng-!"
"Heo giết người-!"
"Ai cứu tôi với-!"
Giang Hoàn nhảy từ trên cây xuống và chạy về phía Nhậm Xuyên: "Xuyên Nhi, anh đây-!"
Thế nhưng hắn cũng sợ heo nên trốn đến phía sau Nhậm Xuyên, Nhậm Xuyên lại càng sợ heo, trốn đến phía sau Giang Hoàn, bọn họ cứ lần lượt lần lượt che chắn cho nhau rồi trốn sau lưng nhau...
"Các cậu làm được không vậy!" - Dân làng không chịu nổi nữa, "Hai người các cậu đang khiêu vũ à!"
Bình luận dưới phát sóng trực tiếp đã cười đến điên rồi:
"Ha ha ha ha ha ha ha ha! Đầu tôi! Ôi đầu tôi! Sao tôi không tìm thấy đầu của mình rồi!"
"Heo: Hãy cho tổng tài biết xã hội này có bao nhiêu hiểm ác."
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Không chỉ cho heo ăn mà còn phải bắt heo! Đoàn phim thật tài giỏi!"
"Cười chết tôi rồi, tổng tài sao có thể sợ hãi như vậy!"
"Đường đường là tổng tài lại không cần sĩ diện!"
"Tổng tài:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-moi-ngay-deu-hap-hoi-vi-benh/2420090/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.