Giang Hoàn lái xe đưa Nhậm Xuyên đến khách sạn, nhưng không rời đi mà đứng ở cửa khách sạn như thần giữ cửa, muốn nhìn kỹ người đàn ông tên Giang Tư Bạch một lần.
Một lát sau, một chiếc xe bảo mẫu* rất khiêm tốn dừng ở cửa khách sạn, giữa vòng vây của trợ lý là một người đàn ông cao gầy đeo kính râm màu đen đang bước xuống xe.
*xe bảo mẫu: 1 loại xe van chuyên dùng cho nghệ sĩ
Giang Hoàn nhìn người kia chăm chú, nhìn thân hình và khí chất, đây hẳn là Giang Tư Bạch rồi.
Hắn ưỡn ngực lên, ánh mắt kiêu ngạo, như thể là vị vua đứng trên đỉnh cao.
Giang Tư Bạch mặc một chiếc áo sơ mi và quần jean rất bình thường, trông rất biết điều, mắt nhìn thẳng đi ngang qua hắn.
Giang Hoàn sửng sốt một chút, kêu lên: "Này!"
Bước chân của Giang Tư Bạch dừng lại một chút: "Hả?"
Anh ta quay đầu nhìn về phía Giang Hoàn, mấy giây sau mới chợt hiểu ra, sau đó cởi áo khoác treo lên tay hắn: "Cảm ơn, làm phiền anh rồi."
Giang Hoàn: "..."
Đường đường là tổng tài mà lại bị xem là người gác cửa?!
Hay lắm Giang Tư Bạch, cậu đã khơi dậy thành công lửa giận của tổng tài!
Giang Huyên ném chiếc áo khoác trong tay xuống đất, còn giẫm giẫm hai cái, tức giận bỏ đi.
Trong phòng, Nhậm Xuyên đã phấn khởi không thôi, nghe tiếng bước chân ngoài cửa, trái tim cũng đập cùng một nhịp, như thể mỗi bước chân đều đang đạp lên trái tim anh.
Phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-moi-ngay-deu-hap-hoi-vi-benh/2420069/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.