Tia chớp gắt gao xuyên qua màn đêm, sấm rền rĩ đinh tai nhức óc, cuồn cuộn rít gào trên mây.
Ầm ầm!
Nhậm Xuyên giật mình tỉnh dậy, máu chảy đầy trên tai, miệng và mũi cũng tràn ngập máu, khiến anh khó thở như sắp chết đuối.
Anh cố hết sức để mở mắt, nhưng mọi thứ trước mắt vẫn mơ hồ.
"Tôi..." - Anh thở hổn hển, chật vật phát ra âm thanh, "Cho các anh... tiền..."
Không có phản hồi nào cả, hai kẻ bắt cóc đơn giản là phớt lờ anh.
Họ vốn dĩ cũng không làm vì tiền.
Lá phổi như bị dây thép gai siết chặt, đau đớn dữ dội, Nhậm Xuyên cuối cùng không còn phát ra được âm thanh nào, lồng ngực nhấp nhô dữ dội, giống như con cá bị ném lên bờ đang ở bên bờ vực của cái chết.
Trong bóng tối, anh nghe thấy kẻ bắt cóc trả lời một cuộc điện thoại, đầu dây bên kia vang lên một giọng nói uy nghiêm áp bách, nói bằng tiếng Anh.
"Don't kill him. My son will come back." (Đừng giết nó. Con trai ta sẽ trở lại.)
"Yes sir." (Vâng, thưa ngài.)
"Please..." (Làm ơn...) - Nhậm Xuyên dùng hết sức lực của mình, "Please!" (Làm ơn!)
Điện thoại ngắt kết nối, hai tên bắt cóc đeo mặt nạ tiến lên, bọn họ liếc mắt nhìn nhau.
Một trong hai kẻ bắt cóc cầm súng lên và nhắm vào ngực Nhậm Xuyên.
Khoảnh khắc đó, dường như cổ họng anh bị số phận bóp nghẹt, Nhậm Xuyên ngừng thở, mỗi giây trôi qua đều dài đến vô tận, thậm chí anh có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-moi-ngay-deu-hap-hoi-vi-benh/2420059/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.