Thời gian thấm thoát trôi qua Thần Phong đã hai tháng không trở về biệt thự Thần Viên, cô chỉ nhìn thấy anh qua những sandal trên TV và tạp chí. 
Chung Hân ngồi trên ghế xích đu ngoài vườn hoa, cô đung đưa mình trên ghế nhìn vào những bụi hoa Dạ Lý Hương đang khép nép thu mình trong tia nắng của hoàng hôn mơ mộng. 
Mùi hương ngào ngạt càng khiến lòng Chung Hân cảm giác não nùng hơn, khi cô nghĩ đến thái độ chán ghét của Thần Phong đối với mình. 
Sao cuộc đời cô lại giống như hoa Dạ Lý Hương, thật nhạt nhẽo không ai quan tâm đến. 
Nghĩ đến cuộc đời đau thương của mình, Chung Hân chợt nhớ đến mẹ, người yêu thương cô nhất cũng đã rời khỏi thế gian này. 
Ánh mắt vô vọng nhìn lơ đãng ra ngoài trời trước mặt, cái duy nhất tồn tại trong lòng Chung Hân chính là thù hận, mục tiêu sống của cô cũng chính là trả thù. 
Nhìn thấy cử chỉ ghen tuông của Lãnh Đồng vào ngày cưới của cô, lúc này Chung Hân mới chợt nhớ lại vì sao Lãnh Đồng luôn tỏ ra đố kỵ với cô, thì ra là vì Lãnh Đồng đã yêu Thần Phong từ nhỏ. 
Thật ra thì Lãnh Đồng chỉ nhỏ hơn Chung Hân vài tháng, nên Lãnh Đồng không cam tâm khi phải xem Lãnh Thiên Hân là chị, tất cả sự yêu thương của Lãnh Minh đều dành hết cho Lãnh Thiên Hân, điều này càng khiến Lãnh Đồng ganh tỵ với Lãnh Thiên Hân hơn. 
- Thiếu phu nhân, chị có buồn khi thiếu gia không về nhà không? 
Tiểu Thu thật sự không hiểu thiếu gia đang nghĩ gì, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mau-lanh-va-co-vo-tren-danh-nghia/200461/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.