Chung Hân đứng yên không dám bước tới gần anh, vì cô biết đàn ông khi say chính là động vật nguy hiểm nhất. 
Cô đứng từ xa nhìn Thần Phong thật lâu, không thấy anh nhúc nhích cô biết anh thật sự đã say. 
Chung Hân hiếu kỳ bước từng bước đến bên cạnh anh, cô nhẹ nhàng ngồi xuống, quan sát thật kỹ gương mặt tuấn tú lúc nào cũng nhíu mày trước mặt cô, ngón tay thon dài bất giác vuốt ve đôi mày râm, lúc này không biết vì lý do gì cau lại trông rất khó chịu. 
Ngắm nhìn Thần Phong một lúc, Chung Hân bất đắc dĩ dùng hết sức của mình dìu anh lên giường. 
- Anh đã lớn sao không biết tự chăm sóc cho bản thân của mình, lại uống nhiều rượu đến như vậy? 
Nằm ở đây cả đêm khi tỉnh dậy nhất định sẽ cảm thấy đau nhức toàn thân. 
Chung Hân nhìn Thần Phong nói ra những lời nghe ra như trách móc, nhưng trên thực thế là vì cô quan tâm đến anh, nhưng thật đáng tiếc Thần Phong lại không nghe thấy, bây giờ anh đã say đến không còn ý thức. 
Sau vài lần dùng hết sức kéo thân thể vạm vỡ của Thần Phong lên giường, cuối cùng cũng đã thành công, Chung Hân mệt mỏi nằm xuống giường bên cạnh anh. 
Ánh mắt hiếu kỳ thăm dò từng đường nét trên gương mặt cương nghị của Thần Phong. 
- Anh quả thật là một yêu nghiệt, tại sao lại đẹp trai đến như vậy? 
Chung Hân cười ngọt ngào, vừa nói ngón tay thon dài vừa dịu dàng lướt nhẹ nhàng từ trán của Thần Phong, di chuyển từ từ xuống cái mũi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mau-lanh-va-co-vo-tren-danh-nghia/200457/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.