Nghe Chung Hân nói vậy trong lòng Thần Phong vui đến không thể tả.
Anh chỉnh lại tư thế của mình, dựa tấm lưng trần vào đầu giường, để Chung Hân nằm thoải mái hơn trên lồng ngực vạm vỡ của anh.
Thần Phong theo thói quen cầm lấy áo vest bị anh vô tình quăng trên giường lên, tay tò vào trong túi áo lấy ra hộp cigar.
Anh thản nhiên rút ra một điếu cigar mồi lên, hít vào một hơi thật sâu trong lòng thầm nghĩ.
Trên đời này không có thằng đàn ông nào giống như anh, cưới vợ gần hai năm mới động phòng.
Suy nghĩ đến điều này trong lòng Thần Phong hiện lên tia hạnh phúc, anh bất giác cúi xuống nhìn vào gương mặt dịu dàng xinh xắn lúc này đang điềm nhiên thiếp đi trên ngực anh, Thần Phong chợt cong môi cười ngốc nghếch.
Chắc ông trời muốn thử thách tình yêu của anh dành cho cô.
Thần Phong khom xuống đặt lên trán cô một nụ hôn, anh lắc đầu trong lòng thầm nghĩ.
Thần Phong mày không thể sống thiếu người phụ nữ này.
- Hân Nhi, về Thần Viên với anh.
Tuy Chung Hân đang nhắm mắt, nhưng vẫn có thể nghe được lời nói của Thần Phong.
Đột nhiên giọng nói nhỏ nhẹ của Chung Hân vang lên.
- Phong.... Chúng ta đã ly hôn.....không thể......không thể.......về.........nhà.....được....
Thần Phong đau lòng không biết Chung Hân có ý thức được mình đang nói gì không, hay cô nghĩ mình đang nằm mơ, trong sự mơ hồ thốt lên những lời đau lòng này.
- Ly hôn!
Không, cả đời này em chỉ được làm vợ của Thần Phong anh.
Thần Phong nói với giọng kiên định, bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mau-lanh-va-co-vo-tren-danh-nghia/1325184/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.